Đăng trong Lãnh Lệ chi tinh

Lãnh Lệ Chi Tinh – Chương 9.1

Trời càng lúc càng âm u, mưa càng lúc càng nặng hạt, chiếc xe mới lao ra năm mét, Địch Kiếm Hoài đã giương cánh bay vọt đến chắn trước cửa kính xe. Trình Duy Trạch kêu to kinh hãi, phanh gấp, trong nháy mắt xe trượt đi, quay chín mươi độ mới dừng lại. Trình Duy Ân và Trình Nhất Hoa ngồi trên xe đều ngã người về bên trái, xe lăn của Trình Nhất Hoa thậm chí suýt đổ.

Vai trái Trình Duy Ân đập vào thành xe, nhưng nàng bất chấp đau đớn, tới chỗ Trình Nhất Hoa, đỡ cha ngồi thẳng lại trên xe lăn.

“Ba, ba không sao chứ?” Nàng lo lắng nhìn sắc mặt tái nhợt của cha.

“Ba……Vẫn ổn……” Trình Nhất Hoa thở phì phò.

Lúc này, cửa xe bị sức mạnh đánh bật ra, thân ảnh cao lớn của Thạch Dật che ngoài cửa, hắn không nói hai lời, một tay đã đem cả Trình Nhất Hoa cả chiếc xe lăn mang ra ngoài.

“Đừng chạm vào cha tôi……” Nàng kinh hoảng nhảy xuống xe, nhưng bọn Gia Cát Tung Hoành sớm đứng thành một vòng bao vây nàng và cha nàng.

“Kế tiếp cần kết thúc, là ân oán giữa chúng tôi và cha cô.” Gia Cát Tung Hoành lạnh lùng nói với nàng.

“Tung Hoành, em xin anh, buông tha cho ba em! Anh nhìn ông xem, ông đã gầy yếu đến mức này, đối phó một ông già các anh nhẫn tâm sao?” Nàng nhịn không được cầu xin hắn.

“Trong mắt chúng tôi, hắn vĩnh viễn là một tên buôn người máu lạnh, vì hắn, chúng tôi mới có cơ hội vào địa ngục một lần.” Gia Cát Tung Hoành quay đầu không nhìn nàng, sắc mặt tối lại.

“Anh……” Nàng không thể phản bác, nàng biết những người này chịu không ít khổ ải, với bọn họ mà nói, cha nàng là người bắt đầu những nỗi khổ ấy, không thể tha thứ.

Trình Duy Trạch cũng lao xuống xe, tức giận bừng bừng trừng mắt nhìn Gia Cát Tung Hoành. “Sở dĩ anh nhận ủy thác của tôi, hoàn toàn là để tìm cha tôi?”

“Đúng vậy.”

“Mày là đồ lừa đảo! Thì ra Bắc Đẩu Thất Tinh tất cả đều là một đám hỗn đản!” Trình Duy Trạch tức giận hô to.

Gia Cát Tung Hoành hơi nhíu mày, phút chốc kéo tay hắn lại gần, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng cảnh cáo: “Mau dẫn chị cậu rời khỏi đây, hai người các ngươi ở đây chỉ khiến cho người khác chướng mắt.” Dứt lời, hắn đẩy Trình Duy Trạch ra, xoay người đi về chỗ Trình Nhất Hoa.

Trình Duy Trạch sửng sốt vài giây, trợn mắt đấm mạnh về phía trước. “Đứng lại, tên xú gia hỏa này……” Hắn thật muốn đấm Gia Cát Tung Hoành một phát.

“Duy Trạch, đừng làm vậy!” Trình Duy Ân ôm lấy hắn, sợ hắn xúc động sẽ chọc giận những người khác.

“Bọn họ sáu tên trai tráng lại đối phó cha già của chị em ta, bọn họ có thể coi là người sao?” Trình Duy Trạch gầm lên.

Lời nói của hắn khiến cho năm người kia khó chịu, bọn họ đồng thời quay đầu, ánh mắt tràn ngập sát khí.

“Duy Trạch…… Đừng nói nữa……” Trình Duy Ân kéo hắn ra sau lưng mình, vừa vội vừa sợ.

Lúc này, Trình Nhất Hoa bỗng nhiên mở miệng, nói với Trình Duy Trạch: “Im lặng nào, Duy Trạch, để cha nói chuyện với họ chút……”

“Mày muốn tán gẫu gì với bọn tao? Hả Hoa lão đại?” Gia Cát Tung Hoành hô lên biệt hiệu của Trình Nhất Hoa năm đó.

Trình Nhất Hoa ngẩn ngơ, nở nụ cười tự giễu. “Hơn hai mươi năm…… Hơn hai mươi năm tôi chưa được nghe người khác gọi như vậy.”

Trình Duy Trạch cùng Trình Duy Ân đều mở to mắt. Hoa lão đại, phụ thân chẳng lẽ thật sự là tên buôn người?

“Năm đó, mày buôn người chắc được lời không ít.” Đoàn Duẫn Phi tức giận phừng phừng.

“Đúng, lời rất nhiều, trong đó kiếm được nhiều nhất, chính là…. Bán đi lũ nhỏ các người….” Trình Nhất Hoa hít một hơi.

“Thì ra bọn tao lại có giá thế!” Địch Kiếm Hoài âm ngoan nhìn hắn.

“Đúng vậy…… Các anh xác thực cực kì đáng giá, phòng thí nghiệm liên lạc với tôi, ra giá mua những đứa trẻ, hơn nữa muốn trẻ con phương Đông, khi đó tôi còn cảm thấy kỳ quái, vì sao phải là trẻ con phương Đông, lại không được quá năm tuổi……” Trình Nhất Hoa nhớ lại chuyện cũ, sắc mặt trở nên bi ai.

“Bởi vì phòng thí nghiệm phát hiện, gen của trẻ con phương Đông có độ tiếp nhận cao gấp hai lần trẻ phương Tây, hơn nữa trẻ càng nhỏ thì càng dễ dàng thành công.” Gia Cát Tung Hoành nắm chặt tay thành nắm đấm, lạnh lẽo nói.

“Khi đó căn bản tôi không biết, cũng lười hỏi, dù sao kiếm được tiền thì cứ kiếm, muốn trẻ nhỏ thì quá dễ dàng, chỉ cần lên tiếng kêu gọi, lũ tay chân lập tức tìm được, thế là chưa đến ba tháng, tôi đã chuyển được hai nhóm trẻ con đến phòng thí nghiệm……” Hắn ngẩng đầu, nhìn bọn họ. “Các anh hẳn là những người còn sống sót trong lũ trẻ ấy……”

Đám Gia Cát Tung Hoành lấy ánh mắt tràn ngập thù hận trả lời hắn.

“Thật ra khi ta chuyển nhóm thứ hai, đã từng lén vào phòng thí nghiệm nhìn trộm, kết quả là…… Thấy ở trong phòng vô số…… tiêu bản….quái trạng dị dạng………… Có lưng mọc sừng tê giác…… Có bốn chân biến thành vuốt báo……” Hắn càng biện hộ càng kích động hoảng sợ, bởi vì cảnh tượng từ nhiều năm trước lại như tái hiện trước mắt hắn.

“Cái mày thấy chỉ là một phần nhỏ.” Gia Cát Tung Hoành hận thù nói.

“Nhưng đã đủ khiến tôi chịu hai mươi năm ác mộng……” Trình Nhất Hoa thống khổ nhắm mắt lại, “Vào khoảnh khắc ấy, tôi mới hiểu được chuyện tôi làm đáng sợ đến mức nào, liền lập tức bỏ của chạy lấy người về Hồng Kông, lấy tiền kiếm được mở một công ty vận tải biển, không dám làm bậy nữa……”

“Nhưng tạo nghiệt của mày vĩnh viễn không thể mất đi.” Diêm Quýnh nghiến răng nghiến lợi nói.

“Đúng, tôi tự biết mình nghiệp chướng nặng nề…… Cho nên tôi luôn luôn chờ, hi vọng có ngày những đứa nhỏ có thể sống đứng trước tôi, rồi…… Kết liễu mạng sống của tôi……” Trình Nhất Hoa nói rồi tập tễnh đứng lên, run rẩy đứng trước mặt họ.

“Ba……” Trình Duy Ân đứng một bên lẳng lặng nghe sớm đỏ hốc mắt, nàng bước lên, muốn chạy qua dìu hắn.

“Đừng tới đây, Duy Ân, mạng già của ba…… Còn không đủ để bù đắp một phần vạn nỗi khổ năm xưa của họ.” Trình Nhất Hoa quát nàng dừng lại.

“Mày đã hiểu ra, hừ, nhưng đừng nghĩ bọn tao sẽ đồng tình với mày, tha chết cho mày.”Tay Địch Kiếm Hoài xoay xoay một cái lông chim (như quay bút), giống như sẵn sàng cắm vào ngực Trình Nhất Hoa bất cứ lúc nào.

“Tôi đã sớm biết sẽ có ngày hôm nay…… Cho nên tôi mới cố sống đến bây giờ, tôi nghĩ…… Các anh nhất định có chuyện muốn hỏi tôi……” Trình Nhất Hoa nhìn Gia Cát Tung Hoành.

Trong thời gian ngắn ngủi vừa rồi, Trình Nhất Hoa đã nhìn ra hai việc, thứ nhất, Duy Ân thích Gia Cát Tung Hoành; Thứ hai, người này là quân sư có vai trò trọng yếu của nhóm người đột biến, tuy rằng thân thủ cũng rất cao, nhưng những người khác đều chủ động bảo vệ hắn.

Trình Nhất Hoa nghĩ, hắn hẳn là có việc muốn hỏi mình mới phải.

Gia Cát Tung Hoành có chút kinh ngạc, hắn thật không ngờ Trình Nhất Hoa so với tưởng tượng còn sâu sắc hơn.

“Quả nhiên không phải loại trộm vặt, Hoa lão đại, mày biết mục đích của bọn tao?” Hắn nhướn mày.

“Ngoài giết tôi, các anh hẳn là còn muốn biết năm đó ai đã ra giá mua những đứa nhỏ!” Trình Nhất Hoa nói.

“Đúng vậy, hẳn mày biết đối phương là ai.”

“Nói thì các anh có thể không tin, tôi cũng không rõ lắm về thân phận đối phương, bọn họ liên lạc với tôi bằng điện thoại, tiền cũng đưa trực tiếp đến căn cứ của tôi. Những người duy nhất tôi gặp qua, chỉ có vài nhà khoa học ở phòng thí nghiệm, mà những người đó cũng đã chết khi phòng thí nghiệm bị phá hủy……”

“Sao mày có thể không biết?” Thạch Dật tức giận đến mức vung tay lên, xe lăn của Trình Nhất Hoa lập tức thành một đống sắt vụn.

“Đừng nóng vội, Ngọc Hành, Hoa lão đại tuy không biết đối phương là ai, nhưng ta nghĩ hẳn là cũng có chút manh mối……” Gia Cát Tung Hoành thấp giọng trấn an Thạch Dật.

Trình Nhất Hoa nhìn hắn với ánh mắt thưởng thức, gật gật đầu. “Thật thông minh, Duy Ân thật có mắt chọn mà……”

Gia Cát Tung Hoành vẻ mặt cứng đờ, mắt chạm nhanh vào ánh mắt ngạc nhiên của Trình Duy Ân. Trình Nhất Hoa có thể nhìn ra hắn cùng Trình Duy Ân có khúc mắc trong tình cảm, thật sự là một lão già không đơn giản.

“Tôi lục trong danh bạ điện thoại năm đó, gọi thử vài lần, phát hiện người nói chuyện cùng tôi không cẩn thận nhắc tới một cái tên đặc biệt……”

“Là cái gì?”

Một suy nghĩ 1 thoughts on “Lãnh Lệ Chi Tinh – Chương 9.1

  1. Xin chào bạn ^^ Mình xin lỗi vì đã làm phiền!! Mong bạn cho mình nói vài lời nếu bạn cảm thấy không thích có thể xóa comment này của mình ^^

    Chẳng là bên mình đang tổ chức một cuộc thi bình luận và trả lời dành cho các bạn yêu thích đọc tiểu thuyết Trung Quốc. Mình tin rằng cuộc thi này sẽ có ích cho nhiều bạn và tất nhiên giải thưởng cũng rất hấp dẫn. Cho nên rất mong bạn chủ wordpress có thể giới thiệu cuộc thi này giùm mình bằng cách dán đoạn dưới đây vào tường nhà hoặc đăng thành một bài viết. Mình cám ơn bạn rất rất nhiều.

    “Cuộc thi: Phát huy tinh thần độc giả

    Cơ hội nhận sách xuất bản, truyện VIP ở xs8 và tài khoản mua ebook ở alezaa dành cho các độc giả. Xin bấm vào link này để biết thêm chi tiết http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?f=142&t=293670&p=1661869#p1661869.”

    Rất cám ơn bạn đã đọc ^^

Bình luận về bài viết này